Theo đánh giá của các nhà khoa học thì khi chúng thoát ra ngoài môi trường tự nhiên, với bản tính ăn tạp, chúng ăn tất cả những gì có thể như cá, tôm, cua, cây lương thực… Thậm chí khi đói chúng còn có thể tấn công, ăn thịt các loài rùa khác nhỏ hơn chúng, chúng cạnh tranh thức ăn, môi trường sống của các loài bản địa. Điều đặc biệt nguy hiểm, theo các nhà khoa học cảnh báo thì loài này có thể mang vi khuẩn Salmonella, loại vi khuẩn gây bệnh thương hàn cho con người. Tuy nhiên, rất may mắn là loài này đã và đang bị bao vây, cô lập và tiêu diệt khá tốt nên việc thoát ra môi trường, gây hại cho môi sinh như các loài khác là khiêm tốn.
Tôm hùm nước ngọt:là loài tôm có nguồn gốc xuất xứ từ Bắc Mỹ, thường chúng có nhiều màu sắc sặc sỡ như xanh, đỏ, tím, vàng khá bắt mắt... nên được nhiều người dân chọn nuôi làm cảnh mà không biết sự nguy hại của chúng. Con trưởng thành, có thể lên đến trên 1 kg/con, là loài hung dữ, ăn tạp, di chuyển được trên cạn, thích đào hang, khối lượng thịt thấp, chúng sở hữu cặp càng to khỏe như càng cua, nếu thoát ra các thủy vực, sông suối thì chúng sẽ là mối nguy hại cực kỳ to lớn, bởi vì chúng sẽ đào hang sâu, phá hoại các công trình cầu cống, đê điều và các bờ ao, công trình nuôi thủy sản, cạnh tranh thức ăn lẫn môi trường sống với các loài thủy sinh bản địa... Điều kiện thời tiết ấm áp như ở nước ta sẽ là môi trường lý tưởng cho chúng phát triển mạnh. Vì vậy việc nghiêm cấm nuôi nhốt, mua bán tôm hùm nước ngọt dưới mọi hình thức là việc cần làm triệt để tại các địa phương, chỉ có như vậy mới ngăn chặn chúng thoát ra môi trường.
Cây mai dương: hay còn có một số tên gọi khác như trinh nữ thân gỗ, trinh nữ đầm lầy, trinh nữ nhọn, mắt mèo, trinh nữ nâu, mắc cỡ Mỹ…; tên khoa học Mimosa pigra thuộc họ Mimosaceae, có nguồn gốc từ Trung Mỹ, được nhập vào miền Nam nước ta từ Indonesia trong những năm 70 của thế kỷ trước. Theo đánh giá của các nhà khoa học thì hiện mai dương đã lây lan ở nhiều vùng sinh thái, hệ sinh thái trên phạm vi cả nước. Đây thuộc loại cây bụi, đa niên, thường mọc ở nơi đất trống, ẩm ướt, ven sông suối…; thân cây phân nhiều nhánh, thân và cành có nhiều gai nhọn. Hạt của mai dương có sức sống rất cao, dễ nảy mầm khi gặp đất có độ ẩm, phát tán rộng bằng nhiều con đường như gió, côn trùng, chim, động vật và đặc biệt là chúng lây lan theo nguồn nước, một tốc độ lây lan theo cấp số nhân, chúng lấn át và làm các loài cây bản địa khác không thể nào phát triển được.
Tiêu diệt chúng có nhiều cách như đốt, chặt, phun thuốc... Tuy nhiên, hiệu quả nhất hiện nay là kết hợp nhiều biện pháp liên hoàn, theo nghiên cứu của khoa sinh học, Trường đại học khoa học tự nhiên TP.HCM là phun dung dịch nước muối NaCl với nồng độ từ 10 - 60 g/l lên cây trưởng thành sẽ gây ra sự mất diệp lục tố và carotenoid, dẫn đến sự mất màu lục và hóa nâu của lục mô ở tử diệp mai dương. Dưới tác động của ánh nắng mặt trời, chỉ sau 2 giờ phun dung dịch muối ăn, cây mai dương bị tổn thương lá, cành, 2 tuần sau sẽ rụng hết lá, thuận lợi cho các biện pháp thủ công tiếp theo là chặt, đào bỏ rễ để đem đốt. Phương pháp trên có chi phí giá thành rẻ, có tính khả thi cao và đặc biệt là dễ áp dụng rộng rãi trong các điều kiện địa hình phức tạp, vùng rừng núi như ở nước ta.
Cá lau kính (cá tỳ bà, cá dọn bể, cá chùi kính) thuộc giống Hypostomus (họ Loricariidae). Giống Hypostomus gồm khoảng 116 loài, có nguồn gốc ở Trung và Nam Mỹ từ Panama đến Uruguay, phần lớn tập trung ở lưu vực sông Amazon. Là loài có sức sống mạnh, chúng có thể sống và tồn tại được kể cả ở các điều kiện khắc nghiệt. Cá lau kính được di nhập vào nước ta nuôi phục vụ cho những người chơi kiểng. Với đặc tính thích nghi cao, khả năng sinh sản quanh năm, tỷ lệ cá con sống đến 70%, chúng có thể sống mà không cần đến thức ăn suốt 1 tháng. Hiện nay chúng đã lan tràn khắp cả nước, có mặt ở hầu hết các ao hồ sông suối. Cho đến nay, ngoài biện pháp thủ công là thu gom, đập chết và chôn lấp thì chưa có phương pháp nào tiêu diệt loài này hiệu quả.